BÊN THI HÀI MẸ thuở xuân thì thời Mẹ còn con gái Bố đón Mẹ ưu ái về nhà chồng làm với Bố đổ mồ hôi nhễ nhại sống với Bố bao ngày tháng long đong...
LÁ RƠI Lá rơi từng chiếc ngả ven đường gợi cảnh dân ùn chạy khắp phương bỏ lại quê nhà sương khói phủ ôm theo kỷ niệm nghĩa tình vương tay không...
CHIỀU THU Lá úa xạc xào gió thổi sang đường quê nghiêng đổ ánh chiều vàng tà dương dần ngả tia le lói trời thấp giăng giăng mây ngút...
SÔNG CHIỀU le lói tia vàng giắt rặng thông vầng dương dần ngả cuối nương đồng người tù vong quốc kiên trì đợi chinh phụ ngóng chồng...
LỜI ĐÀO NƯƠNG chầu hát đêm nao… gợi vấn vương phách xênh lách cách ngón tay nường thềm lan trăng tỏ như còn vọng bến nước canh chày mãi...
ÁO DÀI TÍM Tím Huế mượt tà áo dễ thương ai như dáng dấp bóng em đương eo thon ngực ngả tình ôm ấp vạt rủ vai nghiêng duyên nhún nhường...
TA` A'O XANH ngắm áo dài xanh cảm ít lời nhớ người con gái dáng xưa ơi dịu dàng tha thướt vài di ảnh da diết yêu đương thoáng mất...
LỜI QUÊ Lâu rồi không nhắc nhớ quê em thổn thức thâm tình thức trắng đêm có phải xa lòng quên lãng kiếm hay là đổi ý bỏ bê tìm...
ĐÊM GIAO THỪA VỚI HƯƠNG THƠ thắp nén hương mùi thơm xứ Mẹ giao thừa nhang khói nhẹ vào thơ gót chân rón rén trong mơ nàng thơ gợi thức giấc chờ...
HẠ NẮNG ngước mắt nhìn về hướng phía tây bao năm xa Nước nhớ từng ngày cỏ khan khô khốc trơ vàng bãi trời Hạ nóng hừng bạc...
EM TRÁCH ANH HOÀI em trách anh hoài sao nỡ quên tháng ngày yêu dấu lịm dần quên giấc khuya ân ái nồng nàn nhớ giây phút vỗ về thoắt...
ĐỪNG HẸN thời gian đừng hẹn để ngày mai nào biết ra sao tháng ngày dài kỷ niệm đã rồi lui dĩ vãng niềm vui có chắc ở tương lai thầm nghe...
BÃO LÒNG lã chã đầm đìa từng giọt rơi đêm sâu trừ tịch phút tơi bời tình trong như đã ngoài e ấp hương tỏa ngạt ngào cuộn lả lơi chốc ấy hồn chìm...
MỸ NỮ người đẹp làm sao mướt nõn nà khiến mờ quáng mất mắt người ta bồng bềnh mái tóc buông làn suối nhún nhảy đôi gò ngực lẳn da...
NỤ HÔN môi áp môi tìm lưỡi mút sâu cho thơm đơm khỏa lấp khuây sầu hồn buông lơi lả tóc đan tóc vai ngả nghiêng rơi đầu gối đầu...
TRỐNG VẮNG một mình chong thức với trăng tà lấm tấm vườn sau sương trắng pha kiếng cửa lu mờ bàn kế cận đèn đường leo...
VỊNH TU VIỆN SUMELA ( tu viện nằm cheo leo trên vách núi cao 1200mét quanh năm trong màn sương và mây mờ ảo thuộc tỉnhTrabzon vùng Đông Bắc Thổ...
TIẾNG THƠ HOA TIÊN chẳng hiểu làm sao mình thích thơ Hoa Tiên đâu hẹn có bây giờ Đông Tây Trung Mỹ đều vui vẻ họp phố ÔKla thật bất ngờ mỗi...
BẤT KHUẤT CỜ VÀNG Bắc Trung Nam máu đỏ da vàng Tổ quốc ba Miền đất vẻ vang trước giặc giữ màu cờ nghĩa sĩ sau thôn khơi cội gốc quê làng đời...
LÒNG MẸ VIỆT NAM sóng biển Thái Bình dào dạt xa nghìn năm bóng Việt chẳng phai nhòa bao la trăng sáng soi tình Mẹ cao ngút trời...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).