TÌNH CỜ... Có lúc nhớ em thật tình cờ . Môi hồng răng ngọc tựa như hoa . Những chiều vàng nhạt bên sông vắng . Đôi mắt em xanh tựa biển hồ . * Đôi mày hơi nhếch ...là tôi đã . Nghe trái tim rung động nữa rồi . Tôi tự hỏi lòng : "sao lạ thế : Hay là em đã cũng thương tôi ! ". * Vua Ngô thuở nọ thương người đẹp . Xây điện Cô Tô - mất nước rồi . Còn tôi nghèo lắm em yêu ạ . Chỉ có thơ tình ... gửi thế thôi ! * Chỉ có thơ tình ... - nên dang dở . Lòng tôi từ đó nén sầu đau . Càng nén càng đau thêm gấp bội . Làm sao gỉai thích ...- có khi nào ?! * Có lúc tình cờ trong cơn mộng . Có khi lưu luyến lúc xuân sang . Có khi vàng võ như thu muộn ... - Chả biết em còn nhớ thế không ... * Ơi cánh môi hồng anh nhớ nhất . Ơi làn tóc mượt bến sông xưa . Dáng em mềm mại như Kiều Nữ . Thơ viết bao nhiêu vẫn chửa vừa ...! THƯ KANH -bài 824 - ( Seattle - 8- 19- 2013 - tặng NGƯỜI BÊN ẤY - vốn si tình ...- với lời chúc Sức Khoẻ và ra Tập Thơ nữa rồi có Quy Tiên hãy O.K )