Thu vẫn ẩn dấu che nhiều tâm sự Hồn thi nhân thơ thẩn, quẩn quanh buồn Tâm thổn thức chiều lên tràn nỗi nhớ, Hun hút trông thăm thẳm tím hoàng hôn Thu vẫn đem mỗi chiều màu nắng úa Vàng cô liêu trải khắp lối đi xưa Trong xa vắng, chợt thương đời viễn xứ, Cho đêm sâu vương vấn giấc mộng vừa… Thu vẫn đến trong vầng dương biến dạng Lòng rưng rưng trăn trở nỗi thương nhà Dạ ngẩn ngơ nghe rì rào tiếng lá Mắt dõi tìm bóng lạc mãi ngàn xa… Vâng…Thu vẫn mang niềm đau da diết Của phận tàn những chiếc lá đơn côi Đêm nhạt màu trăng buồn trong sương lạnh Từng giọt sầu vương mãi, thuở nào nguôi . Thu T.