Thư Gửi Lida Cảm xúc thơ Goethe bài 161 Trái tim anh rỉ máu Thư gửi tới Lida Nỗi niềm đau xót xa Ngày tháng như ngắn lại Chiều mùa đông quan tái Dưới ánh trăng lờ mờ Nửa hồn mây bơ vơ Bóng dáng em huyền ảo Chén rượu say lảo đảo Chốn kinh thành thê lương Bởi ánh sáng dị thường Lớp sương mù dày đặc Di chuyển đèn phía bắc Những ngôi sao nghẹn ngào Ngơ ngác ở chốn nào Làm sao mà rõ mặt Lề thói xưa nghiêm ngặt Tự phân cách đôi bờ Đẳng cấp lại hững hờ Đại dương gào sóng dữ Vầng trán nhăn tư lự Xa xôi miền vĩnh cửu Trăn trở điều thủ cựu Tự do của ái tình! Nguyên tác:“ Đến Lida” 7.3.2021 Lu Hà Phương Tây Và Phương Đông Cảm xúc thơ Goethe bài 162 Thế giới cùng chung một Đấng thiêng liêng tôn thờ Duy nhất chẳng hững hờ Hỡi loài người khốn khổ Nhờ thần linh che trở Hạnh phúc cho Lida William thiết tha Vũ trụ tình cao cả Tấm lòng son vàng đá Lực hấp dẫn trôi qua Vần xoay đủ bốn mùa Năm tháng không giới hạn Tôi còn nợ các bạn Hết thảy chuyện khứ lai Phải đâu chỉ tiền tài Lợi nhuận xin trả đủ Trong trái tim trú ngu Tình thương rộng bao la Vươn tới dải ngân hà Ngàn ngôi sao soi sáng Trải qua nhiều cay đắng Hai thế giới đông tây Nâng niu bát nước đầy Mạch suối ngầm chảy mãi! Nguyên tác:“Giữa Hai Thế Giới” 8.3.2021 Lu Hà Khát Khao Mãi Cảm xúc thơ Goethe bài 163 Khát khao tình say đắm Vĩnh viễn trái tim tôi Những giây phút bồi hồi Các vị thần cầu nguyện Lòng trung thành bất biến Tên gọi mãi tôn thờ Bạn bè không nghi ngờ Ánh sáng cao vời vợi Nỗi cô đơn khêu gợi Bước tới đỉnh khôn ngoan Hồn thi sĩ chứa chan Thế kỷ càng xúc động Ngọn lửa lòng nóng bỏng Nôn nao với thiên nhiên Những bức tranh thôi miên Chốn thiên đường tráng lệ Cõi trần gian nhập thể Thần vệ nữ làm người Bông hoa đẹp tuyệt vời Tôi sẽ là ong mật Một tình yêu chân thật Mực học giả thiết tha Hỡi Olympia! Hơn máu người tử đạo! Nguyên tác:“Mãi Mãi” 8.3.2021 Lu Hà Thức Giấc Cảm xúc thơ Goethe bài 164 Nửa đêm tôi thức giấc Thổn thức chuyện khứ lai Lênh đênh cõi trần ai Một mối tình tan vỡ Ngọn đèn mờ trăn trở Ngôi mộ trong nghĩa trang Nhà Mục sư mơ màng Dịu dàng tia sáng đẹp Biên giới càng co hẹp Quê hương vẫn giận hờn Nỗi nhớ dội từng cơn Trái tim thường đau nhói Dưới ánh trăng le lói Người con gái xa xôi Cảm xúc buồn đơn côi Chập chờn chòm mây bạc Tuổi già nghe tiếng hạc Lã chã giọt sương rơi Khi bình minh mỉm cười Eo óc gà buổi sáng. Nguyên tác:“Vào Nửa Đêm” 9.3.2021 Lu Hà Cái Sọ Của Schiller Cảm xúc thơ Goethe bài 165 Hộp sọ của thiên tài Có điều như muốn nói Sự trống không đau nhói Vẩn vơ bóng linh hồn Vào một buổi hoàng hôn Thê lương khu mộ thánh Chẳng thấy ghi danh tánh Lạnh lùng đám đầu lâu Hỗn độn ai biết đâu Thân nhân nhìn ngơ ngác Những khúc xương rời rạc Chẳng phù hợp ghét nhau Bình cốt đã nát nhàu Thuở xa xưa xám xịt Giờ một màu đen kịt Âm u chốn nghỉ ngơi Bỗng xáo trộn khắp nơi Bả vai như trật khớp Lăn lóc nhìn nhơ nhớp Họ không được bình yên Kẻ ác hay người hiền Đuổi đi cho bằng hết Kịch bản tôi đã viêt Thiêng liêng không lộ ra Schiller ở trong nhà Tình bạn càng thắm thiết Tinh thần từ cõi chết Thể phách là tinh anh. Nguyên tác:“Khi Nhìn Vào Hộp Sọ Của Schiller” 9.3.2021 Lu Hà