Bản Chất Không Đổi Cảm xúc thơ La Fontaine bài 152 Một đêm gốc cây sồi Có bốn con trú ngụ Trên cao là mèo, cú Dưới đất chuột, chồn hoang Tính mèo quen lang thang Xục xạo trời chưa sáng Toàn thân đau choáng váng Cặm bẫy lưới người giăng Chuột thức giấc lăng xăng Lao vào định giải thoát Kẻ thù tồi tệ nhất Đang rên rỉ cứu tôi Còn do dự một hồi Bởi tấm lòng từ thiện Chuột, mèo cùng giao hẹn Phần thưởng nào trả công Mèo muốn ký hợp đồng Suốt đời làm vệ sĩ Chồn, cú hãy yên trí Chúng không dám lại gần Cả hai gã bất nhân Đều thích săn bắt chuột Tránh xa mọi móng vuốt Một tiếng thét vang lên Ta đâu phải khùng điên Ngu ngốc tin chuyện đó Nhưng không thể giúp đỡ Chồn, cú cũng chẳng vừa Ngắm nhìn chuột say xưa Chặn lối đi phía trước Chuột làm sao thoát đươc? Các nút lưới nhai dần Hai đồng minh thất thần Phải vội vàng bỏ chạy Tổ tiên chuột răn dạy Thấy mèo phải lánh xa Giống độc ác không tha Món xương mềm khoái khẩu Chuột biết bụng mèo xấu Hay dụ dỗ mưu mô Đồng xanh những nấm mồ Bia căm thù đá tạc Trước sau nào có khác Bản chất không đổi thay Trải qua những đắng cay Với kẻ thù truyền kiếp Đời đời vẫn nối tiếp Con cháu chuột và mèo. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Mèo Và Con Chuột” 31.10.2020 Lu Hà Lành Dữ Khó Phân Cảm xúc thơ La Fontaine bài 153 Sông suối sinh ra đã có đôi Người thì mạn ngược kẻ miền xuôi Dữ rằn thiên hạ do trời định Dốc ngắn đèo cao thác rụng rời Bọn cướp đuổi theo chàng tráng sĩ Đơn thương độc mã chốn rừng sâu Gầm rú tưởng đâu là sức mạnh Thong dong yên ngựa ánh trăng thâu Mênh mông sông nước ngỡ hiền hòa Cát trắng đôi bờ mộng bướm hoa Vội mừng trốn thoát bầy nhân dã Ngầm đá chìm sâu vốn chẳng ngoa Kim cổ cho hay hàng thế kỷ Vẻ ngoài từ thiện giống yêu ma Sa tan biến hóa thành phong nhã Nọc độc trong mình rắn phóng ra Sông dài biển rộng trùng trùng điệp Nguy hiểm ra tăng gấp vạn lần Vượt suối băng đồi ta đã thấy Dữ lành ai đó chớ phân vân Tử thần bóng tối hay thầm lặng Cay đắng là nơi lại thật thà Đao to búa lớn không nên sợ Xanh vỏ đỏ lòng hãy tránh xa. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Sông Suối” 1.11.2020 Lu Hà Dạy Dỗ Cảm xúc thơ La Fontaine bài 154 Cesar, Laridon Hai chó con quý tộc Sinh ra cùng nguồn gốc Bá tước đặt tên cho Cũng bởi nhiều nguyên do Cách xa nơi trú ngụ Phục vụ hai ông chủ Môi trường sống khác nhau Đốm trắng cổ một màu Trung thành như nô bộc Người lâu đài thân thuộc Kẻ ở chốn đồng hoang Ceasar rất bản năng Săn bắt nhiều lợn nái Hươu nai càng hăng hái Chạy nhanh hơn thỏ rừng Laridon lừng khừng Lại vô cùng chậm chạp Sợ mưa sa gió táp Ru rú bên bếp lò Ăn uống chẳng hề lo Vuốt ve rồi mơn trớn Gặp nguy hiểm là trốn Khác hẳn với thiên nhiên Từ ngàn xưa tổ tiên Khinh nhờn hay liếm mặt Lười biếng quen ngáp vặt Do giáo dục mà nên. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Giáo Dục” 1.11.2020 Lu Hà Người Bạn Ngu Xuẩn Cảm xúc thơ La Fontaine bài 155 Ngày xưa có chú gấu Sống ở trên núi cao Người anh hùng tự hào Nhưng lạnh lùng cô độc Bị bỏ rơi thân tộc Nỗi niềm Robinson Như chàng Bellerophon Con ốc sên Hy Lạp Hang sâu mưa gió táp Đời ẩn sĩ xót xa Mịt mờ bóng đàn bà Hay bạn bè tri kỷ Chân núi người quản lý Chăm nom một khu vườn Hiu quạnh sống cô đơn Gấu bâng khuâng tư lự Ông già còn do dự Can đảm bước lại gần Gấu hoan hỉ cầu thân Mau chóng thành đôi bạn Mời bữa ăn đơn giản Trái cây sữa mật ong Cả hai quyết đồng lòng Săn thú rừng câu cá Đào gốc cây vác đá Gấu làm hết sức mình Sớm tối rất tận tình Bạn bè thật hiếm có Một sáng bình minh tỏ Ông già vẫn ngủ say Vo ve con ruồi bay Rồi đậu ngay trên trán Gấu vô cùng tức giận Cầm cục gạch đập lên Ô hay vỡ sọ liền Nguy hiểm vô cùng tận Khuyên ai khi kết bạn Thà kẻ thù khôn ngoan Còn hơn bị chết oan Bài học cho thấy rõ. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Chú Gấu Và Người Bạn Làm Vườn” 2.11.2020 Lu Hà Miệng Đàn Bà Cảm xúc thơ La Fontaine bài 156 Trong sách sáng thế kỷ Chúa làm ra loài người Cái miệng để nói cười Đàn bà bằng đất nhão Dễ thường hay mếu máo Bí mật chẳng giữ lâu Dây dưa ở trong đầu Câu chuyện về nhà nọ Vào nửa đêm hôm đó Người chồng gọi điện về Mới kể lể tỉ tê Sinh ra một quả trứng Có ngọn đèn làm chứng To như bưởi Đoan Hùng Người vợ chẳng ngại ngùng Sang ngay nhà hàng xóm Củi lửa còn đang nhóm Bình minh bên ấm trà Hai chị em mặn mà Say xưa ngồi kể chuyện Chồng em buôn hàng chuyến Trên mạn tàu xa xôi Đẻ ra một quả trứng Câu chuyện được tùy hứng Từ cái miệng lan xa Đàn ông đẻ trứng gà Giống như người Lạc Việt Mấy nghìn năm thân thiết Là con cháu tiên rồng Trăm quả trứng đèo bồng Niềm tự hào dân tộc Cùng tổ tiên nguồn gốc. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Những Người Phụ Nữ Và Bí Mật” 3.11.2020 Lu Hà