Hoa Bướm Tìm Nhau hoạ thơ Hoàng Nguyên: Vần Ồn Đàn bướm bảo nhau chớ vội ồn Nhụy hoa hưng phấn lúc hoàng hôn Xăm soi ông lão lông tìm kiếm Lúi húi bà cô sợi dấu chôn Xào xạc yến oanh miền cực lạc Xôn xao chim chuột nẻo thần hồn Thói nhà phép nước xưa nay cấm Bờ bụi nào hơn mới thật khôn 12.7.2015 Lu Hà Bướm Hoa Dang Dở cảm xúc thơ Trần Hiền Châu tặng Lu Hà: Về Nơi Biển Sóng Chiều quan tái Lu Hà phảng phất Nhìn mây bay chất ngất Hiền Châu Mưa ngâu lã chã chân cầu Tăm sôi cá lặn giang đầu lệ tuôn Tình thi sĩ biển cồn sóng vỗ Thương kiếp này dang dở bướm hoa Du dương ca khúc thái hòa Bá Nha đàn gảy nhạt nhòa hoang liêu Hồn Chung Tử Kỳ phiêu diêu gọi Lá thu vàng nhức nhối trần ai Xót xa rặng liễu chương đài Cành xuân lá thắm u hoài Tràng An Ankor Wat chứa chan hạt ngọc Biển rì rào dáng vóc tiên nga Bóng gương xõa tóc tre ngà Sương rơi đầu ngõ mượt mà khuân trăng Sợi chỉ đỏ xích thằng ai oán Duyên nợ nần trời phán ly tao Mực dây tủi hận má đào Đại dương xa cách nghẹn ngào gía băng Hẹn tái ngộ tuyết hằng phỉ nguyện Để ngàn thu quyến luyến không thôi Phù du bèo bọt nổi trôi Đá vàng phai nhạt luân hổi sầu vương! 13.7.2015 Lu Hà Xin Đừng Quyên Nhau cảm xúc thơ Trần Hiền Châu tặng Lu Hà: Cầu Hôn Với Trăng Nửa đêm đã thấm mệt rồi Hiền Châu thức giấc bồi hồi Hằng Nga Bần thần non nước sơn hà Ngẩn ngơ cành quế gốc đa Lu Hà Quảng Hàn lộng lẫy bao la Làm sao đến đó Ngân Hà gía băng Nôn nao khuê nữ mơ màng Mong manh bóng nguyệt dịu dàng thiết tha Ngưu Lang Chức Nữ đâu xa Chen lưng ô thước mượt mà giáng mây Cầu hôn oanh yến ngất ngây Mộng hồn cát sĩ vui vầy gió trăng Bao giờ hoa bước sang ngang Kiếp nào ta sẽ cùng nàng ái ân Quản chi gió Sở mây Tần Đá vàng phai nhạt Châu Trần lòng son Còn người còn nước còn non Tình thơ thổn thức ta còn nhớ nhau Dù cho cây cỏ nát nhàu Nắng mưa dầu dãi bạc màu trăng sao Nằm nghe gió hú biển gào Đại dương ngăn cách nghẹn ngào trúc mai Cao Miên rặng liễu chương đài Năm canh trằn trọc u hoài gịọt châu! Trải qua bao cuộc bể dâu Cảo thơm lần giở Bích Câu điệp hồ Sông Tương bướm trắng nhấp nhô Thương con tinh vệ nhớ cô mắt huyền Non đoài xao xuyến thuyền quyên Lửa lòng trỗi dậy lạc miền đảo xa Bồng lai tiên cảnh một tòa Thiên nhiên rạo rực tiếng gà tàn canh! 13.7.2015 Lu Hà Mặn Mòi Ồn Oi Thơ ai chan chứa vần ồn Ta đây rạo rực bồn chồn vần oi Vén mây cửa động xăm soi Hằng Nga tha thiết mặn mòi ồn oi Thẹn thùng má phấn đứng coi Dáng hồng ngây ngất tiếng còi tàu xa Rủ nhau khắp nẻo sơn hà Yến oanh dan díu mặn mà ái ân Thanh mai trúc mã tần ngần Cung đàn nghiêng ngả bần thần bướm ong Xót xa các cụ lưng còng Ồn oi chi nữa trốc mòng tháng năm Ỉu xìu đành chịu ngậm tăm Lá thu rơi rụng đêm nằm chiêm bao Suối vàng thổn thức khát khao Trần gian nuối tiếc mận đào ngẩn ngơ Tuổi xuân tàn lụi bơ phờ Sông Tuơng hờ hững lờ đờ cá bơi Ngán sao cho những mảnh đời Ồn oi chẳng thiết cọc còi tấm thân Duyên tơ lỡ bước Châu Trần Giai không tứ đại thế nhân tình thù Nấm mồ cỏ dại âm u Ngân Hà nhỏ giọt vi vu gió sầu Thương nhau sùi sụt mái đâu Ồn oi xao xuyến trắng râu bạc mày Hai vần xoắn xuýt là may Thừa gia con cháu chuỗi ngày hân hoan ! 13.7.2015 Lu Hà Tiếng Hát Đêm Khuya cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Nỗi Lòng Xa Quê Nửa đêm tiếng hát xa quê Ầu ơ thổn thức não nề biển sâu Rừng xanh đồi cọ nương dâu Bờ tre ríu rít năm Châu gọi về Lòng như lửa đốt bốn bề Đau thương tang tóc ê chề hương thôn Biển Đông nổi trận sóng cồn Ngư dân vá lưới lệ tuôn đôi hàng Xôn xao xã hội phũ phàng Luật rừng muông thú bẽ bàng hoàng hôn Dật dờ những bóng cô hồn Không nơi nương tựa nỗi buồn thiên thu Vẳng nghe như tiếng mẹ ru Củ khoai khúc sắn vi vu gió lùa Nắng mưa dầu dãi bốn mùa Khói hương nghi ngút sim mua chân đồi Phù du kiếp sống nổi trôi Cánh bèo phiêu bạt xa xôi mái chèo Lẻ loi rặng liễu hắt heo Sông Hương núi Ngự xóm nghèo lầm than Sông Hồng sông Mã chứa chan Phù xa bồi đắp non ngàn biển khơi Tình người Việt Quốc chơi vơi Bát cơm manh áo cảnh đời tha phương! 13.7.2015 Lu Hà