Cuội Thòm Thèm họa thơ Tản Đà: Chị Khuyên Em Mẹ cha chăm chút mãi thân em Lo cái nõn nường sợ bóng đêm Cành liễu thắm xanh nhiều bướm đậu Đóa hoa hồng đỏ lắm chim xem Mỏi mồm căn dặn nhà danh giá Rát họng bảo ban đức cổ kim Sớm tối hương bay mùi cỏ dại Dòm song trăng sáng cuội thòm thèm 20.3.2015 Lu Hà Hiền Châu Ơi! viết tặng Hiền Châu Buồn thổn thức tóc mây lõa xõa Đôi mắt huyền Thúc Bảo chàng ơi! Nghìn năm lã chã sương rơi! Hẳn rằng còn nhớ mảnh đời gió mây? Thế là hết ngất ngây tiếng trống Trương Lệ Hoa hỡi Khổng Qúy Tần Tinh kỳ dang dở mỹ nhân Tiếng đàn Lâm Các bần thần ngẩn ngơ Cuộc dâu bể đường mơ lối bướm Nàng Hiền Châu rớm rớm giọt sầu Lu Hà dầu dãi mái đầu Giận hờn chi nữa rượu bầu túi thơ Bao thế kỷ chỉ tơ lận đận Trời đất ghen tủi hận má hồng Quên sao giây phút mặn nồng Tình chàng nghĩa thiếp tang bồng mờ xa Nghe tiếng hạc cung nga dìu dặt Khúc nghê thường chua chát đắng cay Nửa vòng trái đất ai hay Đêm đông lạc bến men say mộng hoài Càng bịn rịn trần ai ảo não Cầm tay nhau thơm thảo mùi hương Chia ly sầu muộn vấn vương Dặm trường thiên lý đại dương sóng gào! 19.3.2015 Lu Hà Của Qúy Trời Cho cảm tác khi đọc thơ Tản Đà: Của Thiêng Của qúy giá trời cho chẳng bán Gái chữ tòng giữ phận hồng nhan Linh thiêng báu vật muôn vàn Cành chim lá bướm nồng nàn thiết tha Thoa hương phấn sơn hà chan chứa Suối cam lồ tắm rửa chị em Trau tria tỉa tót cánh rèm Bên song cửa sổ nư thèm bóng trăng Đêm thanh vắng cung Hằng buồn tẻ Hãy bảo nhau chớ để tàn phai Vua thương Chúa dấu mãi hoài Dặm trường ân ái canh dài mà kinh Quyết gìn giữ nhân sinh kim cổ Lễ vu quy sáng tỏ chập chờn Kim bôi hợp cẩn đòi cơn Dầu sôi sủi bọt giận hờn chi ai? Của thiêng báu con ngài cái kén Duyên tơ tằm xao xuyến tùng quân Dù cho gió Sở mưa Tần Của em đáng giá ngàn cân vàng mười! 20.3.2015 Lu Hà Anh Thầm Gọi Đúng Tên Em viết tặng Dalan Hoang (Hoàng Dạ Lan ) Anh thầm gọi cái tên huyền ảo Hoàng Dạ Lan thơm thảo ngất ngây Xạ hương phảng phất đâu đây Tâm hồn rạo rực vơi đầy ý thơ Thần vệ nữ đang chờ ai đó Giọt sương rơi từ thuở bao giờ Bướm hoa đắm đuối đôi bờ Hai hàng tơ liễu ngẩn ngơ tuyết hồng Gió xuân giục mênh mông đồng lúa Cánh cò bay lơi lả tình quê Phong trần dặm nẻo sơn khê Thuyền yêu sóng ái tràn trề yến anh Vang tiếng hạc trời xanh mây trắng Cung đàn ngâm lai láng hồn thơ Trái tim ai nỡ hững hờ Khuân vàng đầy đặn lờ mờ khói sương Hoa lan trắng hoài vương bến mộng Chốn cung trăng cảm động thiên thần Đài trang mạc khách tao nhân Đa tình cổ sự tình quân hẹn về Nghe tên gọi đê mê tình ái Ngọc Lam Kiều vọng mãi trong tim Nghẹn ngào cành cải cây kim Biển sâu sóng vổ nhấn chìm sầu thu! 19.3.2015 Lu Hà Lạc Miền Đảo Say cảm xúc từ 4 câu thơ của Hiền Châu “Sương giăng mọng kín bờ lau lách Khuôn trăng vàng ngửa đáy tênh hênh Ngại chi sóng cả đá ghềnh Khoan thai thuyền nhỏ dập dềnh trăng êm “ Thuyền cập bến bồng bềnh nằm đợi Đàn hải âu đắm đuối hoan ca Cung trăng sờ sẫm Hằng Nga Vén mây dòm xuống sơn hà nôn nao Sương mờ ảo xôn xao cánh bướm Buồn chim cu mới chớm lông măng Giật mình thức dậy vội vàng Sóng dâng cuồn cuộn khuân vàng lả lơi Thần vệ nữ mỉm cười chan chứa Kìa đó ai nằm ngửa ngắm trăng Ôm đàn dìu dặt ngân vang Hây hây gió thổi dịu dàng thiết tha Hồn mây gió Lu Hà cát sĩ Gửi bài thơ tri kỷ tri âm Hiền Châu thỏ thẻ thì thầm Sá chi biển động sóng ngầm biển khơi Cột buồm dựng rã rời chèo chống Vuợt đại dương lồng lộng cho nên Mấy khi mát mặt thuyền quyên Bõ công má phấn lạc miền đảo say . 19.3.2015 Lu Hà