Thơ Lục Bát Chùm 198

Thảo luận trong 'Lu Hà' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 10 27, 2011.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Đất Trời Nào Dung
    cảm tác theo ảnh

    Trần truồng lợn chưả cạo lông
    Thịt da hôi thối gan lòng tím đen
    Mênh mông dầu lưả thiên nhiên
    Nhờ ơn thượng đế mà nên dư đồ
    Nuôi bầy dã thú tanh tao
    Da đen ngoại quốc đầu bò giết thuê
    Mọi miền khắp nẻo sơn khê
    Trập trùng sa mạc bốn bề lưả thiêu
    Dân nghèo đói khổ tiêu điều
    Lạc đà du mục sớm chiều khổ đau
    Đáng thương đất nước Libya
    Bởi loài quỷ dữ yêu ma hiện hình
    Bốn hai năm sống bất bình
    Hoang dâm trụy lạc gia đình phởn phơ
    Một đêm sài trọn triệu đô
    Ném tiền qua cưả ngẩn ngơ má đào
    Phong lưu công tử hào hoa
    Bài ca non nỉ máu trào lệ rơi
    Dân còn thắt bụng lần hồi
    Chúng mày xa xỉ đất trời nào dung?

    21.10.2011 Lu Hà



    Tả Tơi Như Mày
    cảm tác theo băng ghi hình

    Thoạt trông như lợn béo quay
    Hút dầu uống máu điên say một đời
    Dã man bản tính đười ươi
    Tôn thờ cộng sản lại đòi Allah
    Vịt vờ thượng đế chí tôn
    Hoang dâm vô độ cha con lạc loài
    Dựng lều trần trụi Gadhafi
    Một nghìn đêm lẻ tả tơi váy hồng
    Đô la trăm tỷ chất chồng
    Lâu đài tráng lệ rượu nồng chưá chan
    Hôm nay thịt nát xương tan
    Đen thui như chó rã thân độc tài
    Dân mừng hoan hỉ khắp nơi
    Phố phường đông đúc húp còi đinh tai
    Cờ hoa nhảy muá canh dài
    Libya đứng dậy tương lai huy hoàng
    Bốn hai năm sống hãi hùng
    Công an mật vụ thê lương giống nòi
    Chó điên đã chết thật rồi
    Hầm ngầm cố thủ lưới trời chẳng tha
    Đánh thuê đám lính da màu
    Giết nhau như ngoé đầu trâu mặt bò
    Còn đâu hống hách côn đồ
    Gadhafi van lạy thoát sao đạn đồng
    Đáng đời con chó điên khùng
    Chết không kịp ngáp thiên đàng thì xa
    Cô hồn phảng phất kêu la
    Bạn bè mấy đưá Việt- Hoa xa vời
    Suối vàng điạ phủ chơi vơi
    Hồ Đồng Chinh Duẩn thối hôi như mày.

    21.10.2011 Lu Hà



    Nó Chết Thật Rồi

    Chó điên đã chết thật rồi
    Từ nay hết giống Gadhafi trên đời
    Toàn cầu hoan hỉ mừng vui
    Việt Nam Trung Cộng ngậm ngùi xót xa
    Bí thư vưà mới qua Tàu
    Chó con lê lết gầm cầu ngoại giao
    Bán buôn mạng sống dư thưà
    Đói nghèo bệnh tật máu trào biển đông
    Lưỡi bò đại hán điên cuồng
    Biểu tình đàn áp thê lương não nùng
    Gadhafi con chó khùng
    Biến thành chuột cống trong lòng đất sâu
    Đồng bào nổi dậy Allah
    Thiên binh thần tướng thoát sao lưới trời
    Độc tài chuá đất hết thời
    Libya được sống làm người từ nay
    Trọng Sang Hùng Dũng đắng cay
    Mất đi người bạn mặt dày chí thân
    Công an mật vụ chó săn
    Vô duyên xé nón người dân đội đầu
    Chỉ vì hai chữ Trường Sa
    Hoàng Sa hải đảo thiết tha bao đời
    Họ Giang xác đã thối hôi
    Chất chồng nghiệp chướng đười ươi bạo hành
    Ba Đình mờ mịt Chí Minh
    Sương mù che phủ ruồi xanh bám đầy
    Gadhafi lũ cáo cầy
    Trước sau đền tội tương lai nhân loài.

    20.10.2011 Lu Hà



    Tiến Sĩ Ba Xu
    cảm tác theo lá thư cuả Nguyễn Việt Phúc Lộc gửi tiến sĩ Mark Valancia đài B B C

    Hai trăm bài báo tưởng nhiều
    Nên ông mới dám đặt điều xiá vô
    Hão huyền quyền lợi quanh co
    Nội tình sông núi biển hồ chúng tôi
    Tiếp tay xuyên tạc lắm lời
    Bao che đại hán giết người Việt Nam
    Lạnh lùng chẳng có lương tâm
    Chủ quyền lãnh hải tối tăm mịt mù
    Liên minh cộng sản ba Tàu
    Lánh xa Mỹ Quốc chân cầu tự do
    Hồ cẩm Đào ngã côn đồ
    Mừng vui có bạn gà mờ như ông
    Nhập nhằng một dải biển đông
    Đổi thay đen trắng bất lương thế này
    Nghìn năm sự thật còn đây
    Xâm lăng bành trướng chất đầy xương khô
    Gò Đống Đa những hồn ma
    Cột đồng Mã Viện hận thù chôn sâu
    Mong ông tiến sĩ hiểu cho
    Loăng quăng chữ nghiã lập lờ ba xu.

    20.10.2011 Lu Hà




    Hồn Thơ Phiêu Lãng
    chuyển thể thơ Trần thiện Hiếu : Nhớ Anh Hà Thượng Nhân

    Tin anh cưỡi hạc ra đi
    Văn nhân thi sĩ ngậm ngùi xót xa
    Tử sinh có lạ gì đâu
    Mưa thu sùi sụt càng sầu gió trăng
    Tôi từ bờ biển thái dương
    Đọc hàng thơ điếu nặng lòng nhớ anh
    Chữ tâm đã thấu trời xanh
    Chữ tài vằng vặc tiếng thanh đêm hè
    Bốn phương tứ xứ bạn bè
    Ra đi biền biệt não nề ruột gan
    Trời cao lồng lộng chưá chan
    Hồn thơ phiêu lãng muôn vàn mến yêu
    Còn đâu vào những buổi chiều
    Ngâm nga xướng vịnh nhiễu điều giá gương
    Nỗi niềm lữ khách xa hương
    Hoàng hồn thỏ mọc vấn vương u hoài
    Giang sơn một thuở bồi hồi
    Mênh mông biển cả xa xôi nghìn trùng
    Quân thù nhuộm đỏ biển đông
    Vô thần tà giáo bất lương hại nòi
    Giết bao sinh mạng con người
    Tây Nguyên bùn đỏ lệ rơi mấy hàng
    Thiên đường bịp bợm bẽ bàng
    Bàn cờ thế cuộc dở dang sao đành
    Hơn tôi bốn tuổi mà nhanh
    Răng long tóc bạc phận mình già nua
    Ra vào tưạ cưả sớm trưa
    Tuần trăng chén rượu nắng mưa lụi tàn
    Nghĩ xa rồi lại nhớ gần
    Người sau kẻ trước trần gian xa lià
    Lúc buồn nào có ai đâu
    Hắt hiu lá rụng mái đầu bạc phơ
    Bây giờ hồn lạc bơ vơ
    Nương dâu bãi biển biết đâu mà tìm...
    Sờ tay thầm gọi trái tim
    Nhớ anh thổn thức cánh chim phương nào
    Hàng thông nghe gió thì thào
    Úc Châu Mỹ Quốc dạt dào biển khơi
    Đằng vân một dải xa xôi
    Ngân Hà lấp lánh là nơi anh về
    Chinh nhân dặm nẻo sơn khê
    Bốn vùng chiến thuật tràn trề sức trai
    Trăm năm một giấc mộng dài
    Hẹn ngày tái ngộ đầu thai quê nhà
    Hay đâu ở chốn tinh cầu
    Trọng tài mến đức tự do nhân quyền ?

    17.10.2011 Lu Hà



    Tuổi Thượng Tuần
    chuyển thể thơ Huệ Thu: Vẫn Ngát Hương

    Trăm năm đi mấy ngả đường
    Lục tuần má phấn môi hồng nồng son
    Chén trà gợi chút cỏn con
    Hương thơm vị cúc vẫn còn thấm môi
    Ngẫm mình thanh sắc một thời
    Biết bao kỷ niệm bồi hồi nôn nao
    Bướm ong dìu dặt xôn xao
    Đoạn trường thân gái dạt dào biển khơi
    Hỡi ai sáu chục tuổi đời
    Chặng quen mà hẹn góc trời bốn phương
    Cuối năm bóng lặng bên giường
    Biếm khuây ẻo lả lược gương trâm cài
    Hồn thơ lận đận anh tài
    Chao ôi! Thế sự vơi đầy triền miên
    Vô thường biến hoá dĩ nhiên
    Cớ sao cứ phải ưu phiền làm chi?
    Tuyết sương điểm bạc những ai
    Hồ Trường một khúc sầu bi nghẹn ngào
    Ẩm ương tâm sự tuôn trào
    Năm canh trằn trọc thuở nào Nguyễn Du
    Phế hưng một cuộc bể dâu
    Đa tình cổ lụy hư hao điã dầu
    Thở dài mệnh bạc phong ba
    Lắt lay cần trúc ao nhà thả câu
    Chim trời rộn rã vườn sau
    Bạch am lều cỏ mái đầu phôi pha
    Thú Dương rau má ngả màu
    Ngọt bùi cay đắng âu sầu chân nhân
    Ma tà đảo lộn thế gian
    Bá vương Hạng Võ tủi thân mệnh trời
    Hàng hiên thánh thót mưa rơi
    Nhân tình thế thái đầy vơi ngậm ngùi
    Nưả già thế kỷ dập vùi
    Sáu mươi tuổi hạc đủ mùi phong sương
    Hoạ thơ người ấy nhớ thương
    Cố hương biền biệt trùng dương hao gầy
    Thịnh đường sống lại theo ngày
    Ngâm nga xướng vịnh ngất ngây say mềm
    Canh khuya vắng vẻ êm đềm
    Chăn sô gối lệch nỗi niềm xa xôi
    Tần ngần rót rượu uống chơi
    Mừng ai tuổi thọ thương đời khổ đau
    Sống lâu hơn cả Đỗ- Tô
    Lui về xóm củi nhởn nhơ tháng ngày
    Ra vào vui với cỏ cây
    Trà thơm khách quý bạn bầy thưởng trăng
    Đầu ghềnh cuối thác sông Tương
    Rưng rưng ngấn lệ cảm thông nhớ người
    Ai về Bình Thạnh nhắn lời
    Sa trường chiến mã một thời binh đao
    Bây giờ " diện bích" bao lâu
    Kỷ cương xã hội mịt mù tối tăm
    Muà xuân vẫn đến âm thầm
    Té ra tuổi tác hàng năm não nề
    Anh hùng dặm nẻo sơn khê
    Tha hương lữ khách bộn bề ở đâu?
    Lo toan vất vả sang giàu
    Xe hơi bóng loáng nhà lầu thảnh thơi
    Giang sơn gấm vóc tả tơi
    Mịt mờ lý tưởng chơi vơi não nùng...!

    14.10.2011 Lu Hà
     

Chia sẻ trang này

Share