MẶT TRỜI CHỞ NẮNG ĐI ĐÂ

Thảo luận trong 'Mrs. Phan Lạc Giang Đông' bắt đầu bởi Thư Khanh, Thg 10 4, 2016.

  1. Thư Khanh

    Thư Khanh Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 3 19, 2011
    Bài viết:
    1,615
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    MẶT TRỜI CHỞ NẮNG ĐI ĐÂU ( nhớ Sài Gòn )
    Mặt Trời ! Chở nắng đi đâu ,
    Sao ông chẳng đến thăm lầu thơ tôi .
    - Nhà tôi ở cuối chân đồi ,
    Hoa đào rải rác đang cười với xuân .
    - Nắng lên đi nhé - tôi cần ,
    Bởi tôi rất nhớ Sài Gòn - rất vui .
    Ngày xưa - tôi thích chiều rơi ,
    Nắng rơi trên áo trên đôi môi hồng ...
    - Mỗi lần " Cô Bé " tan trường ,
    Rủ nhau ra ngắm cầu vồng chân mây .
    Rủ nhau : Xe đạp một bầy ,
    Ngồi trên ghế đá - tóc dài bay tung ...
    Ngắm trời ngắm đất ngắm sông ,
    Ngắm cụm bình bát nhẩy đầm ra khơi !
    - Gọi nhau ơi ới nói cười,
    Kêu chiếc kem đá là vui nhất rồi .
    *
    Sài Gòn ! Tôi yêu qúa trời ,
    Mưa xong nắng lại vàng tươi xa gần .
    - Đôi khi mải miết ngắm sông ,
    Về nhà trễ hẹn bữa cơm mẹ chờ .
    Và thương cái nón bài thơ ,
    Che nghiêng mái tóc phủ bờ vai thon !
    * Vậy thôi ! Ông nắng lên ông ,
    Cho tôi đỡ nhớ đỡ mong Sài Gòn .
    THƯ KHANH - bài 1178 -( Seattle- 3- 10- 2015 )
     

Chia sẻ trang này

Share