KHÔNG HIỂU YÊU EM TỰ BAO GIỜ Không hiểu yêu Em tự bao giờ . Mà sao đặt bút sẽ thành thơ . Đêm đêm ôm gối sầu mơ mộng . Mong mãi xem trời sắp sáng chưa … * Hình như ..hoa cỏ ..chim muông cũng … Cũng hiểu rằng anh đang có bồ . - Cô Nàng Thơ ấy xinh xinh lắm … Hay bước ngập ngừng hứng lá thu … * Anh hay đứng trước gương cười mỉm . Xem thử mặt mày có kẻng trai . Xem có xứng đôi không ấy nhỉ . Kẻo em nhăn mặt chẳng thèm cười . * Mẹ anh cũng đoán ...- hình như Nó . Đã có người yêu ở xóm ngoài . Gần đây Nó rất hay đi sớm . Về trễ …- và chăm chỉ học bài . * Mẹ lại cho thêm tiền mỗi sáng . Anh giành mua quà tặng cho Em . - Anh cũng điệu ghê ngày sinh nhật . Chẳng có bao giờ anh dám quên . * Tới nay … đếm thử xem sinh nhật . Lần thứ mấy rồi – Em nhớ không ?! - Còn dăm tháng nữa anh thôi học . Tốt nghiệp thì Em …mới lấy chồng … * Con gái nhà ai… mà KHÔN THẾ ? Chờ khi anh đậu mới thành chồng . - Giá mà như thuở ngày xưa ấy … Là phải ăn khao …hết cả làng … * Võng lọng … ÔNG NGHÈ : oai lắm đấy . Võng Anh đi trước tiếp võng Nàng … - Vinh Quy Bái Tổ không còn nữa . Nay đậu chỉ mong có job ngon … THƯ KHANH ( Seattle- 9- 29- 2016 - Tặng cháu nội đậu Ph –D )