Hương Tình Vạn Dặm cảm tạ tấm lòng tâm linh Trần Hiền Châu: Buồn Mùa Hạ Mùa hè gọi lòng sao trống vắng Trái hồng đào duyên dáng từ xa Trăng lên sương xuống nhạt nhòa Hồn theo cánh gió nắng tà khói lam Cô thiếu nữ hương rằm huyền ảo Đội nón mây tà áo trắng tinh Trúc mai đọng giọt ân tình Bài thơ dang dở bóng hình thanh tao Chim tu hú nghẹn ngào thổn thức Điệu ve sầu náo nức người ơi! Thuyền nan chấp chới chơi vơi Phong ba bão táp nửa đời trần ai Nghe vần vũ dao đài nguyệt cảnh Miền Cao Miên tấm ảnh nhìn ta Thiết tha yểu điệu Hằng Nga Xe tơ buộc chỉ Lu Hà Hiền Châu Tình vạn dặm giang đầu cổ độ Mối sầu tư lệ nhỏ trăng soi Khuân vàng đầy đặn lẻ loi Thủy triều dào dạt mặn mòi cá bơi Bởi sau trước chân trời phiêu bạt Để ngàn thu bát ngát xanh tươi Trăm năm bến hẹn hoa cười Đò ngang một chuyến lả lơi bướm hồng! 19.5.2015 Lu Hà Anh Sẽ Tìm Em cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Anh Và Em Ngày mai đó anh thành cơn gió Đi tìm em chín ngả tầng xanh Vẳng nghe tiếng hót trên cành Cái oanh nức nở ta đành xa nhau Cuộc dâu bể nhuốm màu tang tóc Con bướm buồn thảm khốc cánh hoa Sương rơi lã chã nhạt nhòa Hồn mây nháo nhác bên tòa thành xưa Con đường cũ thay chưa còn đó Ghế đá nào hai chỗ vắng teo Lặng thinh quang cảnh hắt heo Chuồn chuồn xơ xác chân đèo cỏ lau Người lữ khách dãi dầu mưa nắng Ngơ ngác nhìn cay đắng xót xa Suối trong in mảnh trăng ngà Hằng Nga rớm lệ gốc đa u hoài Cơn giông tố đêm dài biển động Thuyền tình yêu bến mộng mờ xa Lang thang sáu nẻo sa bà Gập ghềnh vó ngựa giang hà gọi nhau Lầu hóa kiếp khổ đau bến giác Bâng khuâng sầu tâm thức về đâu? Nại Hà chao đảo nhịp cầu Sương pha vóc dáng mái đầu bạc phơ! 22.5.2015 Lu Hà Mộng Xây Tổ Ấm viết tặng Trần Hiền Châu sau khi đọc bài: Anh Và Em Mai thành cơn gió thoảng qua Tìm em mây trắng trăng tà bao la Hỏi thăm cung tía gác ngà Hằng Nga sầu tủi gốc đa một mình Buồn trông bướm lượn hoa xinh Hướng dương ai gọi mối tình phôi pha Lòng anh sóng vỗ giang hà Thuyền yêu em lái sa bà về đâu Hồn anh mưa nắng dãi dầu Mộng xây tổ ấm chân cầu sương rơi Thư cưu trống mái em ơi! Đàn con ríu rít tiếng cười dòn tan Ai hay trong cõi nhân gian Ba sinh duyên nợ non ngàn gió mây Cung đàn dìu dặt ngất ngây Vườn xanh cây trái vui vầy bướm hoa Dù cho giông bão mưa nhòa Bình minh trở lại thái hòa hoan ca Đôi ta chung một mái nhà Hoàng hôn chan chứa mặn mà ái ân Phượng cầu Tư Mã Văn Quân Phiếu mai tình để Châu Trần nghĩa soi Thắp đèn lần giở mà coi Phong tình kim cổ mọi thời còn đây! 23.5.2015 Lu Hà Cảnh Đời Lao Nô Xúc cảm khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Ước Mơ Của Người Xa Xứ Kiếp trâu ngựa sao mà thoát được Cảnh lao nô tủi nhục lắm thay Đeo gông đóng móng kéo cày Ba ca bốn kíp đọa đầy tấm thân Xứ xở lạ bần thần sớm tối Phận con sen thấy tội lắm thôi Khác chi bọt nổi bèo trôi Cu Li cửu vạn mồ hôi đầm đìa Bị kinh rẻ bên rìa xã hội Đời Oshin lạc lối trời mây Bát cơm nước mắt chan đầy Cao lâu động chứa mặt dầy mắt thâm Chủ đánh đập âm thầm chịu đựng Nhớ quê hương hết đứng lại ngồi Nửa đêm thức giấc bồi hồi Lén xem tấm ảnh núi đồi non sông Ôi đau xót cánh đồng thuở đó Người ta yêu còn nhớ đến ta? Bóp mồm tiền gửi về nhà Dựng cao bờ dậu chuồng gà xây sân Cũng lắm kẻ bán dần nội tạng Một phần gan chả đáng là bao Gày gò hốc hác xanh xao Thân tàn ma dại mộ đào huyệt sâu Chồng bệnh hoạn cô dâu đâm chết Xác gửi về thảm thiết mẹ cha Còng lưng chống gậy ông bà Gọi hồn thảm thiết khóc ma trở về ! 22.5.2015 Lu Hà Cảnh Đời Tao Ngộ thơ đáp lời Trần Hiền Châu:Thanh Bạch Hồn Lý Bạch vẩn vơ mây gió Dương Qúy Phi thương nhớ cho chăng Hiền Châu mới có lời vàng Lu Hà ngọc bích xích thằng chỉ tơ Bởi tiền kiếp hững hờ ân ái Sóng bạc đầu tê tái ngàn thu Ôm trăng tuyết lạnh vân du Phiêu diêu lạc cảnh đàn ru vẳng đời Biết bao chuyện lả lơi ong bướm Điệu thanh bình còn đợm hơi thơ Thuyền tình mấp mé bên bờ Cỏ hương ngào ngạt ngẩn ngơ bóng hồng Câu ngụ ý mênh mông vô tận Chữ chợ đời tủi hận xót xa Buôn tình bán cảm người ta Khát khao hư vị Hằng Nga dật dờ Biển sầu thẳm mịt mờ đêm tối Lòng người còn nhức nhối sâu hơn Phiếu mai ân nghĩa giận hờn Canh thâu trằn trọc đòi cơn mặn nồng Hồn cát sĩ chất chồng năm tháng Cõi trần gian cay đắng bi ai Chẳng dìu lên vọng nguyệt đài Rồng mây thuê thoả chông gai dặm trường Cô thiếu nữ trùng dương xa cách Đền Angkor nào trách chi ai Hoàng hôn dào dạt trúc mai Chuông chùa thổn thức nét ngài hoài vương! 21.5.2015 Lu Hà Cung Đàn Ai Oán chia sẻ tình thơ với Trần Hiền Châu: Cung Bậc Chữ Tình Nghe ai oán cung tình réo rắt Giọt châu sa hiu hắt đêm thâu Không gian tĩnh lặng thêm sầu Chong đèn ngồi dậy đĩa dầu hư hao Tay đàn chậm nghẹn ngào thổn thức Khúc đoạn trường tấm tức ly tao Đại dương sóng vỗ lao xao Lửa lòng le lói thì thào gió đông Tim quặn thắt mênh mông cô quạnh Chiếu chăn xô nào trách chi ai Nỗi niềm canh cánh bên tai Tìm đâu tri kỷ u hoài mưa ngâu Từ kim cổ bể dâu hưng phế Khách đa tình như thể phù du Mộng hồn nghe tiếng hát ru Hàng thông dào dạt vi vu gió lùa Vườn nhân ái bốn mùa hoa nở Tiếng cuốc kêu trăn trở xót xa Xuân thu ngắm dải Ngân Hà Thần Nông đội mũ quê nhà xa xôi Biết bao kẻ nổi trôi phiêu bạt Cuối chân trời bát ngát cỏ lau Nấm mồ vô chủ chen nhau Đá vàng hoen ố nát nhàu cúc hoa Đời bể khổ nhạt nhòa lã chã Đàn cho hay trăm ngả dây tơ Dập dìu ong bướm đợi chờ Thuyền tình lỡ bến ngẩn ngơ má hồng! 20.5.2015 Lu Hà Hoa Lòng Thơm Thảo chia sẻ tâm tư Trần Hiền Châu: Như Loài Hoa Trinh Nữ Trăng cổ độ hắt hiu chờ đợi Tấm chân tình tội lỗi chi đâu Thương hoa trinh nữ dãi dầu Thời gian bạc bẽo mái đầu tuyết sương Hồn oan ức thê lương buồn bã Lòng thủy chung hoang dã bi ai Khối tình mang xuống tuyền đài Trái tim thiếu phụ u hoài vấn vương Bao tráng sĩ dặm trường cát bụi Ghìm dây cương sầu tủi xót xa Cô đơn kìa dải ngân hà Mây trôi đàn hạc cảnh nhà lầm than Cành liễu héo bần hàn sớm tối Cánh đào rơi lạc lối trời mây Ngọn đèn chiếc bóng vơi đầy Hai dòng lệ chảy thơ ngây hương tàn Đêm vỗ gối khóc than nức nở Chinh nhân ơi! Chớ phụ tình em Then cài cửa khóa buông rèm Chập chờn đom đóm nư thèm làn da Ôi thương quá, Hằng Nga cung Quảng Hàng ngàn thu cay đắng phôi phai Mưa đông tầm tã canh dài Bông hoa e ấp trần ai phũ phàng! 20.5.2015 Lu Hà Hồn Lạc Suối Thơ chia sẻ tâm tình cùng Trần Hiền Châu: Đêm Buồn Phnom Penh Từ kim cổ hồng nhan tri kỷ Khách tao nhân hoan hỉ rằng ta Lửa lòng hừng hực quan hà Đĩa dầu hao cạn thiết tha cung Hằng Chốn lầu ngọc mơ màng hoàng hậu Nàng Hiền Châu đau đáu Lu Hà Nửa vòng trái đất bao la Đai dương thương xót trăng ngà mờ soi Tà dương khuất lẻ loi chân bước Mỏi gối dừng ô thước cầu vồng Ngưu Lang lạc lối thiên bồng Ngẩn ngơ Chức Nữ bướm hồng đào tiên Trên ghế đá sầu miên thổn thức Dòng suối thơ rạo rực hồn mây Phụng loan chan chứa vui vầy Canh thâu đàn hạc ngất ngây sóng tình Cơn giông tố thần linh ảm đạm Sông núi buồn thê thảm vì ai Ước mong hoàng tử lên ngai Ngự cung trái cấm u hoài quân vương Trên thượng giới đoạn trường tra sổ Cánh bèo trôi duyên số dây tơ Mặc cho trần thế bơ vơ Thư cưu trống mái đôi bờ gọi nhau! 19.5.2015 Lu Hà Mộng Tình Bên Hồ Nước chia sẻ nỗi niềm với Trần Hiền Châu: Hè Xưa Ly Biệt Cô thiếu nữ nghẹn ngào nhỏ lệ Lệ tuôn dài như thể châu sa Sa bà lạc lõng chiều tà Tà dương khuất bóng ngân hà xôn xao Xao xác động rì rào cây lá Lá tầm xuân lả tả phượng rơi Rơi hoài cảnh vật chơi vơi Vơi đầy sóng nước lả lơi mặt hồ Hồ điệp đó lờ mờ hư ảo Ảo giác buồn lảo đảo gió mây Mây trời huyền vũ xa trôi Trôi theo cánh nhạn bồi hồi tiếng thơ Thơ nức nở bơ phờ ghế đá Đá lạnh lùng khắp ngả ve kêu Kêu thương tu hú gọi hè Hè vương áo trắng trúc che nắng hồng Hồng đôi má bềnh bồng mong ước Ước hẹn hò rạo rực cái ong Ong tìm lối cũ thong dong Dong chơi nhớ thuở tơ lòng sầu vương Vương vấn mãi sân trường trống giục Giục tình quân thôi thúc trái tim Tim yêu mải miết đi tìm Tìm sao thấy được bóng chim sa mờ Mờ nhân ảnh hững hờ đàn cá Cá sủi tăm bả lả hoàng hôn Hôn ai tình ái lỡ làng Làng quê hiu hắt dở dang nỗi niềm Niềm thất vọng dầy thêm khắp ngả Ngả chân trời cò lả hương ngây Ngây thơ em khóc tháng ngày Ngày vui trở lại đắm say tình chàng! 22.5.2015 Lu Hà Hận Sầu Vong Quốc Nô Nghe cuốc gọi mưa sầu thấm đất Đất trời này chất ngất hồn tôi Tôi đi lạc lõng xa xôi Xôi bầy thịt rữa nổi trôi cánh bèo Bèo bọt khóc cảnh nghèo bao kiếp Kiếp con người liên tiếp khổ đau Đau lòng cây cỏ nát nhàu Nhàu tan số phận úa màu trần gian Gian dối phỉnh điêu tàn tranh đấu Đấu trường đua khắc dấu lìa xa Xa hương thổn thức nỗi nhà Nhà tan cửa nát sơn hà lầm than Than vãn mãi ứa tràn giọt lệ Lệ vương hoài thế kỷ hắc nô Nô đùa non nước sông hồ Hồ Mao lường gạt cơ đồ chìm sâu Sâu bọ phá đầu trâu mặt ngựa Ngựa dê hèn chó má lạc loài Loài ma cộng sản độc tài Tài nguyên chiếm đoạt tuyền đài thảm thương Thương dân Việt phố phường xơ xác Xác anh hùng tan tác đảo hoang Hoang liêu cô quạnh xóm làng Làng quê ảm đạm bẽ bàng tự do Do dự mãi chỉ lo đảng vỡ Vỡ nồi cơm mắc nợ giặc Tàu Tàu bay đại bác nhà lầu Lâu la đầu gấu đỏ ngầu máu tươi Tươi cười mãi đười ươi ngạ qủy Quỷ râu xanh qụy lụy bá Hồ Hồ ly Pắc Bó lô nhô Nhô bầy phản quốc tội đồ xú danh Danh dự hão tranh giành bổng lộc Lộc buôn dân thảm khốc giang san San bằng lãnh thổ non ngàn Ngàn thu thống thiết chứa chan Lạc Hồng! * Cô Trần Hiền Châu viết bài thơ song thất lục 5 khổ nối vần bằng trắc “ Hè Xưa Ly Biệt “ thuần túy về t ình yêu trai gái. Nên tôi cũng viết bài này cho có tri kỷ tri âm nhưng lạc đề sang thơ ai oán. Gọi là thơ tình hay thơ tâm sự hay thơ đấu tranh đây? 20.5.2015 Lu Hà