19 BÀI MÙA THU

Thảo luận trong 'Thông Báo' bắt đầu bởi Tố Nguyên, Thg 10 25, 2016.

  1. Tố Nguyên

    Tố Nguyên Tố Nguyên

    Tham gia ngày:
    Thg 10 20, 2016
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    huu
    Nơi ở:
    San Jose
    THU VỚI THI ĐÀN

    mùa thu vốn hợp với mùa thơ
    bỗng họp nhau đây thật bất ngờ
    trăm nỗi vong tình càng thổn thức
    bốn phương có bạn hết bơ vơ
    trước hiên nay cũng ngồi say đắm
    bên ngõ xưa từng đứng ngẩn ngơ
    các bạn thi đàn vui góp mặt
    tương lai đã hẹn tự bây giờ .

    THU NHỚ QUÊ HƯƠNG

    Lá rơi từng chiếc quyện ven đường
    cám cảnh Thu về nhuộm khắp phương
    bỏ lại quê nhà sương khói phủ
    ôm theo kỷ niệm nghĩa tình vương
    tay không hội nhập lưu vong xứ
    nỗi mất chia lìa xa cố hương
    Thôi Hiệu sầu tương tư cánh Hạc
    còn ta nhớ Nước quặn đau thương
    --------

    LÁ VÀNG

    Thu tiễn Thu về lặng lẽ trôi
    lá vàng lìa rụng dưới ngâu rơi
    thời gian lầm lũi mong không trở
    luyến ái cho nhau đợi tái hồi
    đã biết sinh ly là tử biệt
    thế thì thơ nhạc để lưu đời
    nghìn năm tình sử người yêu dấu!
    lá thắm năm nao vẫn thắm lời .

    EM LÀ MÙA THU

    em chính là mùa thu
    tóc sầu như liễu biếc
    chiều sương tỏa mịt mù
    em ơi ! em có tiếc
    khói nào trên mái tranh
    trăng nào trên ngõ trúc ?
    anh muốn trắng thâu canh
    nghe dế mèn thổn thức
    vì em là mùa thu
    mắt sầu thiên vạn cổ
    ngoài trời nghe lá đổ
    vàng gót chân phiêu du.
    ----- ---

    KHẮC KHOẢI THU

    Thu chưa vội đến đã nghe thu
    đã thấy vườn sau mấy tiếng gù
    chỉ chút tiếc thương mà khắc khoải
    không nhiều công việc vẫn lu bu
    tưởng đem máu đỏ bôi dân chủ
    lại dạy dân đen vấy oán thù
    giáo dục mỗi ngày càng xuống cấp
    lo xây thêm mãi những nhà tù .

    THU QUÊ NHÀ

    Quê nhà mỗi lúc bạn sang thăm
    Ôi nhớ làm sao những tối rằm
    Trăng sáng lung linh thôn xóm cũ
    Yêu thương nỡ đổi lấy hờn căm
    Đấu tranh giai cấp trời đau đớn
    Người một quê hương giết hại nhau
    Họ cứ nhân danh vì cách mạng
    Càng lâu càng rõ những vàng thau
    Bỏ nước ra đi tự bấy giờ
    Mùa thu có phải cũng mùa thơ
    Bốn phương họp lại chung tâm sự
    Tìm lại quê hương thật bất ngờ
    --------

    THU XA NHÀ

    Băm tám năm trời xa cố hương
    Gió thu về thổi lạnh canh trường
    Quê ta lễ lạy còn không nhỉ
    Còn tiếng chuông ngân nóc giáo đường
    xóm đạo mùa thu cha với con
    trăm năm tình nghĩa vẫn vuông tròn
    trung ương xía cả vào tôn giáo
    mãi mãi lòng tin vẫn sắt son
    già Hồ nếu đúng người lương thiện
    văn hóa làm sao xuống cấp dần
    tham nhũng từ trên cho đến dưới
    quanh năm đói khổ đời lương dân
    ta nhớ quê ta nhớ giáo đường
    Thu nào đem lại những tai ương
    mùa Thu cách mạng là vô đạo
    Cộng Sản toàn là những bất lương .

    LẠI MỪNG

    Cha ta nay đã không còn
    Chin mươi mốt tuổi héo hon mẹ già
    hè về những buổi chiều tà
    bên hiên đứng đợi biết là đợi ai
    giáo đường chuông đổ dặm dài
    lòng người nghĩ đến tương lai lại mừng
    ----------

    NGẨN NGƠ

    làng mình có những con đê
    có đồng lúa chín đi về có nhau
    nhà anh cổng trước vườn sau
    nhà em có một hàng cau chạy dài
    chiều thơm hoa buởi hoa nhài
    ngắt hoa giờ biết tặng ai bây giờ ?

    ĐÊM THU

    thong thả dạo Thu thao thức thơ
    trên cao trời sáng quá không ngờ
    quanh vườn ngập ánh lung linh chiếu
    kẽ lá xuyên tia lấp ló chờ
    in áo toàn thân lồ lộ mảnh
    soi vầng một tấm mướt nhung tơ
    đong đầy trăng trắng tâm tư lắng
    ai nhớ ai mà ngóng ngẩn ngơ ?
    ----------

    MÂY THU

    mây thu lại ngẩn ngơ bay
    bỗng nhiện sực nhớ những ngày quê hương
    đường xa muôn vạn dặm trường
    phải vì bè bạn bốn phương ân tình
    nửa đời đã trải nhục vinh
    nhìn mây thu lại giật mình chiều nay

    SƯƠNG THU

    sương thu giọt ngọc long lanh
    tóc mây em đứng bên mành nhìn ra
    hỡi ôi ! trời đất bao la
    tìm đâu cho thấy quê nhà nhớ thương
    nghìn năm một tiếng cố hương
    đủ làm bao kẻ đoạn trường như ta !

    GIÓ THU

    Gió thu từng trận tơi bời
    thoảng trong tiếng gió có lời mẹ ru
    vườn sau có tiếng chim gù
    chưa nghe sương lạnh mịt mù song trăng
    Đêm nay thôi cũng cầm bằng
    thở dài trước chén nghĩ rằng nhớ ai.
    ---------

    MƯA THU

    mưa thu từng giọt vắn dài
    nghĩ thôi chữ sắc chữ tài hại nhau
    trăm năm ai xóa niềm đau
    chuyện tình ả Chức , chàng Ngưu vẫn còn
    thủy chung còn chữ sắt son
    thời gian chẳng dễ làm mòn lòng nhau

    SẦU THU

    sầu Thu ơi giữa đất Hoa Kỳ
    nhớ quá quê nhà lúc biệt ly
    cha xứ đã già im lặng đứng
    làm sao có nước phải ra đi
    trăng sáng trời cao mây vẩn vơ
    mùa thu lẽ hẳn cũng mùa thơ
    nai vàng ngơ ngàc là thơ đó
    bỗng nhớ vô cùng Lưu Trọng Lư.

    THU GIÀ

    Thu đã non đâu đã vội già
    ngồi đây theo dõi đám mây xa
    quê hương khuất bóng hoàng hôn xuống
    nơi ấy còn bao bạn hữu ta
    bạn ta năm mỗi già thêm nhỉ
    có giống mùa thu của đất trời
    bọn nhỏ giờ đây khôn lớn cả
    nào ra chi nữa một đời người
    ---------

    CÁM ƠN THƯỢNG ĐẾ

    mây vẫn bay trên nóc giáo đường
    mùa Thu ngõ sáng đẫm hơi sương
    ta theo gót mẹ cùng đi lễ
    gặp gỡ toàn khuôn mặt mến thương
    những bạn bè ta ở khắp làng
    tiếng chuông buổi sớm vẫn ngân vang
    mùa Hè mới đó ve gầy võ
    đã thấy mùa Thu lá điểm vàng
    nay cách xa quê mấy đại dương
    may còn gặp gỡ những người thương
    may còn thi hữu bao nhiêu kẻ
    còn tiếng chuông ngân những giáo đường
    con chiên buổi sáng nay đi lễ
    vẫn những niềm tin rực đáy lòng
    tuy sắp sáu lăm mình vẫn trẻ
    cám ơn Thượng Đế những chờ mong .

    TỎA MỊT MÙ

    ngày xưa cùng bạn đá cầu chơi
    nay đã xa xăm đã cách vời
    chuông nguyện giáo đường ngày lễ lạy
    ta nghe trong gió tiếng ru hời
    ngày ấy mẹ ta đi gặt lúa
    đêm trăng tiếng hát vẳng quanh làng
    ta nằm trên võng nghe người hát
    bỗng tự nhiên lòng thấy xốn xang
    nay mẹ ta già không hát nữa
    con ta đã lớn thiếu lời ru
    ta không nằm võng như ngày cũ
    chỉ thấy sương đêm tỏa mịt mù.


    TIẾC THU

    1
    vào Đông sương phủ trắng như tơ
    tưởng nhớ Thu còn đọng giấc mơ
    ta với em dìu nhau đắm đuối
    nước cùng cầu vỗ táp vu vơ
    Đồng Nai(*) sông chảy xuôi dào dạt
    Sông Phố(*) đò trôi ngược hững hờ
    năm ấy mưa ngâu rơi rả rích
    giờ sao giọt lệ ướt trang thơ
    2
    vần thơ vào Net gởi muôn phương
    ngoảnh hướng Tây chừng ngả ánh dương
    chiều xế hải âu bay rẽ lối
    đêm chao đèn phố tỏa bên đường
    em đi , nỗi nhớ đong từng chữ
    anh ở , trang còn đếm tiết chương
    Thu thoảng xa rồi bút cạn mực
    để Đông buồn ủ rũ màn sương
    3
    màn sương trắng trải gió Đông này
    nhung nhớ hoen mờ mắt ướt cay
    xa vắng trang đài buông suối tóc
    gũi gần hạnh phúc vuột tầm tay
    Thu tàn Thu biếc Thu rạn vỡ
    lá rụng lá vàng lá úa phai
    cái lẽ đất trời luôn biến đổi
    sụt sùi xao xuyến lệ từng ngày
    4
    đau đớn nguôi nào ? Xuân chợt sang
    Thu ôm kỷ niệm tấm lòng vàng
    của hai đứa vỗ về muôn nẻo
    một mối tình chan chứa mọi đàng
    ai đó chập chờn trong tiếng hát
    bóng em loáng thoáng giữa cung đàn
    Tiếc Thu niềm nhớ hoài canh cánh
    bên ấy em giờ có điểm trang

    Tố Nguyên

    (*) sông Đồng Nai và bờ sông công trường Sông Phố trước năm 1975 của BIÊN HÒA
     

Chia sẻ trang này

Share